Trong không khí chuẩn bị lễ ‘tiễn ông Táo về trời’, mời các bạn hãy cùng chúng tôi tìm hiểu sự tích Táo Quân về trời…
Truyền thuyết kể rằng, xưa kia có một chàng nông dân khá giả, có rất nhiều ruộng đất màu mỡ và gia súc. Tên chàng là Trương Đan. Trương Đan có tất cả mọi thứ: tiền bạc và một người vợ đức hạnh. Thế nhưng, một ngày chàng bị quyến rũ bởi vẻ đẹp mê hoặc của một kỹ nữ và dan díu với ả. Một thời gian sau, Trương Đan bỏ vợ và lấy ả kỹ nữ đó làm thiếp. Vợ chàng ra đi với hai bàn tay trắng. Trương Đan sống sung túc với người vợ kế cho đến khi của cải tiêu tan. Không còn cuộc sống nhung lụa, người vợ kế của chàng bỏ đi còn chàng thì lang thang khắp chốn xin ăn như một tên ăn mày vô gia cư.
Vào một ngày mùa đông giá rét, Trương Đan vừa đói, vừa rét và ngất xỉu trong khi đang gõ cửa xin ăn. Người chủ nhà tốt bụng đã mở cửa và chăm sóc chàng đến khi khỏe lại. Khi tỉnh dậy, Trương Đan thấy mình đang nằm bên một bếp lửa ấm cúng. Nhìn qua cửa sổ, chàng thấy vị chủ nhà đó lại chính là người vợ mà chàng ruồng bỏ bấy lâu nay. Vì hổ thẹn, không dám nhìn mặt người vợ thảo hiền, chàng bèn nhảy vào bếp lò đang rực lửa. Người vợ cố gắng dập tắt lửa cứu chồng nhưng ngọn lửa vẫn cháy. Những ánh tro tàn bay đến cả thiên đình. Biết được câu chuyện của Trương Đan, Ngọc Hoàng đã phong cho chàng là Táo Quân – ghi chép việc thiện ác của thành viên trong mỗi gia đình dưới hạ giới. Vợ chàng xót thương chồng, đã thờ chồng tại bếp lò nơi chồng mất. Và tục thờ Táo Quân có lẽ bắt đầu từ đó…
Source: caudulich