Doors and life - Cánh cửa và cuộc đời
Th.năm, 07/07/2011, 09:59 Lượt xem: 4696

DOORS AND LIFE

Before Tet, the father and his son painted doors. Each person in charge of a wing. Both mild parody of sweat, working as well as talk of heaven on earth.

 

 

Nearly three hours later, two doors were completed, father told his son to clean and look at their work. The brush marks were not irregular, patchy dark place where light ... generally is worse than his father's work. The child seems depressed.

The father's story began:

"My son looked that, door so like life. The brush marks like one day to live, You can only have one door / one life complete if ever get there / day of life are cared.

Do your best effort and not yet depressed, disappointed when compared to others. Compare to my paint the door, please. You said the door of the bad, but I want to look the other way. Nobody is good, clever at begin of their work. My door is just look good because I am better experienced than you. At your age, perhaps even worse than you painted now.

My dear, I just have to paint a door, a life to live, if it's ugly patchy, leading to the consequences and very difficult to do it again. Actually, I can do it there, but then who at the same age with you has gone ahead, had other things higher, farther and more beautiful.

You can learn how to calculate the amount of paint, time to paint, mixing paint ... but the most important thing is you have to learn to paint the door clearly, carefully, efficiently ... It does not matter we work large or small, but the most important thing is how we work. What and How you do anythings will show you how a man, my dear. "

"But you can also hire someone to paint his door that announced?"

"Yes, but you can not hire others to live your life"

"Now I have to paint it again, guy?"

"No, let it go. With you, it is the lesson throughout the year, with the announcement, which is a work of his son, despite the clumsy my son, this is also of you.  I like every day we can see this door. And last year we will paint it again, the lighter! I believe that your work will be better than now."

Son laughed and kick ass.

"Why do you have wisdom but you was not rich?"

"Who says I am not rich? There are many home worth millions of dollars, driving the silver ratio, but make sure they have two children like you and Ti, sure they have time to paint the door with his son ... "

The father and children talked for a long time, then see their work again. Perhaps the child has received a lot of things ...

 

 

CÁNH CA VÀ CUC ĐI

Trước Tết, hai bố con cùng sơn lại cửa ra vào. Mỗi người phụ trách một cánh. Cả hai cùng nhễ nhại mồ hôi, vừa làm vừa nói chuyện trên trời dưới đất.

Gần 3 giờ sau, hai cánh cửa hoàn tất, bố dọn dẹp rồi bảo con ngắm nhìn lại tác phẩm của mình. Vết cọ không đều, loang lổ chỗ đậm chỗ nhạt… Nói chung là xấu hơn tác phẩm của bố. Người con có vẻ chán nản.

Và câu chuyện của bố bắt đầu:

“Con trai nhìn nhé, cánh cửa giống như cuộc đời con vậy. Mỗi nhát cọ là một ngày sống, con chỉ có thể có một cánh cửa/một cuộc đời hoàn chỉnh nếu từng nhát cọ/ngày sống của con được chăm chút.

Hãy tự mình cố gắng hết sức và đừng vội chán nản, thất vọng khi so sánh với người khác. So với cánh cửa của bố sơn, con nói cánh cửa của con xấu, nhưng bố lại muốn con nhìn theo một cách khác. Chẳng ai tự nhiên mà giỏi giang, khéo léo cả. Cánh cửa của bố đẹp hơn chỉ vì bố có kinh nghiệm hơn con. Bằng tuổi con, có lẽ bố sơn còn tệ hơn con bây giờ.

Con ạ, con chỉ có một cánh cửa để sơn, một cuộc đời để sống, nếu nó loang lổ xấu xí, con phải lãnh hậu quả, khó có cơ hội để làm lại. Thực ra, con cũng có thể làm lại đấy, nhưng khi đó những người đồng hành cùng con đã đi vượt lên, đã làm những việc khác cao hơn, xa hơn và đẹp hơn.

Con có thể học được cách tính lượng sơn, thời gian cần sơn, cách pha sơn… nhưng điều quan trọng nhất là con phải học được cách sơn cửa ấy một cách chăm chút, cẩn thận, hiệu quả… Không quan trọng ta làm việc lớn hay việc nhỏ mà quan trọng là ta đã làm việc ấy như thế nào. Chính cung cách con làm việc sẽ cho thấy con là con người như thế nào, con ạ.”

“Nhưng mình cũng có thể thuê người khác sơn cửa cho mình mà bố?”

“Đúng, nhưng mình không thể thuê người khác sống cuộc đời của mình”

“Bây giờ con sơn lại hay sao bố?”

“Không, cứ để vậy đi. Với con, đó là bài học suốt năm nay, với bố, đó là một tác phẩm của con trai mình, dù vụng về ngây ngô, đó cũng là của con. Bố thích ngày nào bố con mình cũng nhìn thấy cánh cửa này. Và cuối năm mình sẽ cùng sơn lại, con nhé! Khi đó, bố tin rằng con sẽ làm đẹp hơn”

Con cười và hích vào mông bố.

“Bố khôn vậy mà tại sao bố không giàu?”

“Ai nói con là bố không giàu? Có nhiều người ở nhà trị giá triệu đô la, đi xe bạc tỉ, nhưng chắc gì họ có hai đứa con giống con và em Tí, chắc gì họ có thời gian để sơn cửa cùng con trai mình…”

Hai bố con trò chuyện một lúc lâu, rồi ngắm nhìn lại tác phẩm của mình. Có lẽ, người con đã nhận ra nhiều điều…