Tác giả của cuốn sách, David Graddol, thừa nhận hiện có nhiều người trên thế giới sử dụng tiếng Anh hơn bất cứ thời điểm nào trước đây, và tiếng Anh đã trở thành phương tiện liên lạc chủ yếu trên thế giới. Tuy nhiên, đây là thứ tiếng Anh toàn cầu kiểu mới. Những người nói tiếng Anh là thứ tiếng mẹ đẻ tại Anh Quốc và Hoa Kỳ không còn là chủ nhân của ngôn ngữ này nữa, và họ cũng chưa hẳn là những người dạy tiếng Anh tốt nhất.
- Do ngày càng nhiều người sử dụng tiếng Anh như một công cụ giao tiếp hàng ngày nên nhu cầu học và dạy tiếng Anh sẽ lên tới đỉnh điểm, và sau đó sẽ thoái trào; tất cả những người cần sử dụng tiếng Anh sẽ học đủ vốn dùng và chỉ có trẻ em và thanh thiếu niên mới cần học tiếng Anh.
Do đó, có thể đây là một tin xấu đối với các Hội đồng Anh, vốn có nguồn thu nhập chủ yếu từ việc dạy tiếng Anh.
Nó cũng là một tin xấu đối với bất cứ ai nói tiếng Anh là tiếng mẹ đẻ, những người nghĩ rằng họ nghiễm nhiên được thừa hưởng một lợi thế trong cuộc sống.
- David Graddol chỉ ra rằng một khi tất cả các ứng cử viên xin việc đều nói tiếng Anh tốt thì những chủ lao động quốc tế sẽ tìm kiếm những người biết nói các thứ tiếng khác, và sẽ thuê các nhân viên biết ngoại ngữ chẳng hạn là tiếng Trung Quốc, hoặc tiếng Hindi, tiếng Arab...
- Không những thế, do những người nói tiếng Anh bản địa vốn nổi tiếng lười, không chịu học các ngoại ngữ khác, vì ỷ vào thực tế rằng mọi người đều dùng tiếng Anh, nên đây là một cảnh tỉnh cho họ, rằng phải bắt đầu học tập đi trước khi lợi thế kinh tế của họ bị mất.
Nguồn: Internet